BĐ : Trong 1 dịp Thầy có nói là chúng ta muốn phát triển trực giác, thưa Thầy trực giác là có phải phần hồn không ?
ĐT : Trực giác là sự thấy hiểu biết, ngay trung tim chân mày, nhắm mắt là nó hiểu cái chuyện gì rắc rối xảy tới, nhắm mắt là nó có giải pháp liền
BĐ : Thưa Thầy muốn phát triển trực giác phải làm sao
ĐT : Thì phải tu đúng theo Vô Vi, SH PL TĐ, Pháp luân cho đúng, đầy rún đầy ngực tung lên bộ đầu, thì nó mới lần lần nó mới mở ra
BĐ : Khi mình phát triển trực giác thì như thầy nói là mình nhìn thấy là hiểu liền, giải quyết tất cả mọi vấn đề của mình
ĐT : Đúng rồi, Có giải pháp hết, hổng có sợ, thành ra tới đó là hổng có lo nữa, chuyện gì tới thì tới mình giải quyết được hết hổng có lo
DownloadBạn đạo: Làm sao biết được mình đạt được trực giác?
Đức Thầy: Khi mà chúng ta đạt được trực giác ngay trung tim chân mày thì việc gì vừa đến với chúng ta, chúng ta cũng như ôm trong lòng việc đó để phân giải rõ rệt tức là khai triển được trực giác rồi thành ra chúng ta khai triển được trực giác, những người tu vô vi khai triển trực giác không bao giờ tranh chấp với ai nhưng mà hiểu sự sai lầm của đối phương, chỉ cầu mong cho đối phương tự giải. Cho nên những người tu vô vi thì được nhiều bạn thích nói chuyện với họ mà nói chuyện rồi lại được tự thức và tự giải. Cái trực giác luồng điển từ trường tốt nó làm việc trong thanh tịnh giúp đỡ đối phương. Cho nên chúng ta có cuộc hội huynh đệ bạc bàn nói chuyện với nhau mà nói chuyện một hồi nói thằng đó nó nói dóc nhưng mà nó nói dóc sao lại tôi thấy tôi khỏe. Tôi biết thằng đó nói dóc mà tôi thấy nó tôi khỏe vì nó có thiền, nó có từ trường nói chuyện với tôi tôi thấy nhẹ, thấy vui và tôi muốn nói chuyện nữa, như vậy đó, cho nên bạn bè tu dìu dắt cho nhau trong xây dựng mà trong đó có luồng điển từ bi thanh tịnh độ chung tiến chung hành trong giây phút chúng ta tưởng tới chữ Phật mà nói về đạo thì chúng ta sẽ được cộng hưởng luồng điển thanh nhẹ đó.
Bạn đạo: Vì chúng con muốn phân biệt được thêm cùng trí thức.
Đức Thầy: Trí thức thì chỉ có tu sửa. Pháp lý vô vi là thực hành khai mở tâm trí là soi hồn tập trung ngay trung tim chân mày rồi từ trung tim chân mày nó mở ngay trung tim giữa trán là cái trí chúng ta càng ngày càng mở, hiểu xâu hơn, mở rộng hơn, xét rõ rệt hơn, không có loạn thuyết. Cho nên các bạn tu lâu nhiều khi nó hút ngay chỗ này, chỗ này (Thầy chỉ giữa trán) kêu bằng tuệ giác, định nói những chuyện gì ở xa thiệt xa mình chú tâm nơi đó là nhìn thấy công việc cũng được mấy chục phần trăm nó ra làm sao rồi, bớt lo
DownloadBĐ : Theo thứ tự tuệ giác phát triển trước trực giác hay là ngược lại ?
ĐT : Chúng ta tu về PLVV thì khai triển trực giác trước, rồi mới đi tới huệ giác, trực giác mở rồi biết đường đi tới sự thanh cao của Trời Đất, mà hội tụ triền miên, thấy càng ngày càng rõ rệt hơn, giải tiến trong từ bi
BĐ : Thưa thầy Tuệ Giác có khác Huệ Giác hay không ?
ĐT : Trí Tuệ có trí mới có tuệ, rồi mới hiểu được, chúng ta dụng trí phục vụ, xây dựng, rồi nó mới thấy có cái thành quả, lúc đó chúng ta mới thấy rõ hơn
BĐ : Như vậy có khác với huệ giác không Thầy ? Tuệ với Huệ có khác không
ĐT : Trí tuệ
BĐ : Còn Huệ
ĐT : Huệ là trong tự nhiên và hồn nhiên phát sáng ra vậy, nó thấy vậy đó, trong giờ thiền tự nhiên nó thấy vậy đó là HUỆ, còn này TRÍ TUỆ phải dụng TRÍ nó mới đi tới TUỆ được nó mới hiểu được
Tham khảo thêm clip
KHAI THÔNG TRÍ TUỆ-ĐỜI ĐẠO-NHÂM ĐỐC TƯƠNG THÔNG-Lời giảng Đức Thầy Lương Sĩ Hằng