Bạn đạo: Thưa Thầy còn lục căn Lục Trần như thế nào, thưa Thầy cắt nghĩa cho rõ
Đức Thầy: Lục căn lục trần nghĩa là bây giờ tóm thâu ở trong cái nguyên lý của NMADDP. Trong cái NMADDP là 6 luồng điển trong cái thể xác, đó là lục căn của trong cái thể xác và đó không có chủ trị bên trong 6 người. Nó có ông thần hỏa, có ông thần, không khí thanh điển. Mỗi một chữ nó đều có thần thức của nó ở trong đó, thì 6 vị đó ở bên trong và 6 vị ở bên ngoài cấu tạo thành cái cơ thể này, nó mới bao vây nó giữ cái con tim. Lục căn lục trần nó có 6 vị, một bên 6 vị để nó quản lý cái phần hồn và không có cho cái phần hồn mà thoát khỏi ngoài sự quản lý của nó, cho nên bị giam hãm trong con tim. Rồi bây giờ cái phần hồn, thần thức mà thức giác được ta là Chủ Nhân Ông và ta phải quản lý lục căn lục trần thì phải tu mới được quyền quản lý nó còn không tu không có được quyền quản lý. Cho nên Chủ Nhân Ông thức giác rồi mà theo đường lối của chư Phật trước hết mới đạt được thanh. Đó, phải niệm Phật, niệm 6 chữ NMADDP để khai thông và trụ hóa trong cái thần thức, lúc đó cái phần hồn mới thoát ly ra trụ được rồi mới quản lý trở lại lục căn lục trần, còn cái phần hồn mà chưa chịu tu, thì bị lục căn lục trần quản lý. Cho nên con người tánh bất thường. Thế gian nhiều khi phải ký contrat nhưng mà nó cũng xé giấy luôn tại vì tánh bất thường, vì lục căn lục trần nó hổn ẩu thì nó nghẹt nó chưa có thông, cho nên Chủ Nhân Ông phải thực hiện niệm, thường niệm, vô biệt niệm NMADDP rồi nó mới bành trướng tới ảnh hưởng tới lục căn lục trần, lục căn lục trần mới khai thông cái lục tâm. Đó lúc đó 6 vị đó mới thức giác luôn, mới chịu buông bỏ và không bám sát phần hồn nữa và đứng ra thụ lễ đối với Chủ Nhân Ông, lúc đó Thượng Đế mới có ngôi. Thành ra lục căn lục trần là đi theo đó để bảo vệ phần hồn và quản lý phần hồn trong lúc phần hồn mê muội mà phần hồn tỉnh rồi thì phần hồn quản lý trở lại, mà để khai triển cái nguyên lý của NMADDP đi tới vô cùng. Cho nên khi mà các bạn tu cho lục căn lục trần thức rồi cảm thấy sung sướng. Nửa đêm nửa hôm ôm lấy mình mà sung sướng, vui vẻ vô cùng bởi vì mình thức giác, mình không bị cái bộ hạ của mình nó lường gạt nữa, mà mình trở lộn lại mình đem sáng suốt cho chúng nó và dìu dắt cho chúng nó thăng hoa, thì mình càng thấy mình tội lỗi nhiều hơn. Mình ăn năn nhiều mình phải tu nhiều còn nếu mà không ăn năn không tu được. Cho nên tôi mới kêu gọi mọi người niệm Phật cho nhiều, niệm, thường niệm, vô biệt niệm để cho nó phát triển cho đều mà các giới đều sử dụng, tới đầu ngón chân của chúng ta cũng phải sử dụng cái NMADDP, sợi tóc cũng phải thực hiện cái đó, nó mới phát quang được. Chứ nhiều người niệm niệm niệm niệm chập rồi không tin bỏ, nó gây sự tối tăm và buồn tủi. Mà niệm đi trì kỳ chí làm đi rồi mới thấy câu nói tôi nói đúng hay là không? Trong lúc các bạn buồn mà các bạn niệm thét thì nó hết, nó thanh nhẹ trong du dương thật sự.
DownloadLục Căn Lục Trần! Có người cắt nghĩa ở bên ngoài là mắt thấy, tai nghe này kia kia nọ là Lục Căn, không phải đâu. Lục Căn là nguyên căn cấu tạo và sự tri giác thể xác con người nằm hẳn ở trong Nam Mô A Di Đà Phật, Càn Khôn Vũ Trụ cũng ở trong Nam Mô A Di Đà Phật: Nam là lửa, Mô là không khí, A là nước, Di là phát triển, Đà là màu sắc, Phật là linh cảm.
Cái cọng cỏ nó cũng cần sống, nó cũng có Lục Căn và Lục Trần. 6 cái bên ngoài có thể xô xô ngã nó nếu nó không vững mà nếu ở bên trong nó vững á, thì nó sẽ hoà hợp với 6 cái bên ngoài. Cho nên các bạn niệm Nam Mô A Di Đà Phật trong cái pháp này để cho các bạn ý thức rõ Lục Căn, mà cái Lục Căn này là đi về tới Đại Định chứ hổng phải Lục Căn như người ta cắt nghĩa là chỉ có một góc thôi không thấy rõ điều đó, còn cái Lục Căn mà tôi vừa nói đây là nó phát triển vô cùng tận. Cái gì ở thế gian không có 6 cái đó không có bao giờ phát triển được. Cho nên các bạn tu phải ý thức.
Cho nên tôi khuyên các bạn Niệm Phật: Niệm, Thường Niệm, Vô Biệt Niệm thì các bạn mới thấy. Còn lý luận ở thế gian, lý luận là luôn luôn bị giới hạn. Còn thanh tịnh là vô giới hạn. Há, cái chuyện lý luận nó giới hạn, như nãy giờ tôi nói chuyện này kia kia nọ cho các bạn, cái phần tư tưởng của các bạn nó đã giới hạn làm sao hấp thụ được những cái gì tôi muốn nói? Đó là trình độ, lý luận ở thế gian thôi. Tuỳ theo trình độ mà hiểu biết lẫn nhau thôi, nhưng mà cũng nhờ cái lý luận đó để hiểu được phần nào để thức giác.
Cho nên sự thật nó là thanh tịnh! Thanh tịnh là đủ rồi. Tôi nói bạn thanh tịnh bạn hổng cần biết chữ nghĩa gì hết á trên Trời nó nổ cái Đùng các bạn cũng biết là sấm sét, thấy hông? Mà nhờ các bạn hiểu được sấm sét thì các bạn lý luận được, mà lý luận là tạm mà thôi chứ cái thực chất nó không phải. Thực chất của người tu là chỉ có thanh tịnh mà thôi!