HƯỚNG THƯỢNG

0

Download

Bạn đạo: Trên nguyên tắc hành thiền thì chúng ta phải buông bỏ tất cả, không nghĩ điều quấy mà cũng không nghĩ điều phải, thả lỏng bộ đầu, dỗ giấc ngủ để cho ép cái phần hồn rời sớm rời bỏ cái phần xác có thể xuất hồn đi ra học đạo, như Thầy thường nói: “trong khi thiền các anh hướng thượng”, thì xin Thầy cho cái thí dụ cụ thể để chúng con rõ hơn hướng thượng là thế nào trong lúc tham thiền?

Đức Thầy: Hướng Thượng là một ép xác cũng như cái câu ép xác mà anh vừa đọc, ép cho phần hồn đi lên, hướng thượng là chúng ta đưa nó đi lên trên và thừa tiếp cái thanh điển bên trên và nó hút đi lên bởi vì chúng ta hiểu được cái nguyên năng khi chúng ta giáng lâm xuống thế gian bị sức hút của hồng trần là thể xác này cho nên nó lôi cuốn cho ta ngày hôm nay lẩn quẩn trong thể xác này. Bây giờ chúng ta tu nên buông bỏ tất cả để chúng ta đi vì chúng ta biết là từ trên kia xuống đây rồi bây giờ chúng ta nhắm mắt là đi, đó là cũng là ép cho phần hồn đi lên. Mà khi nó hòa tan với thanh giới rồi thì tự động nó đâu cần ép nữa. Ép là mới ban đầu tu luyện đó thôi, một thời gian rồi là tôi muốn đi, nhắm mắt là nó đi rồi. Nó hòa tan với thanh khí, thanh hòa thanh là nó hút đi lên còn trược hòa trược thì nó hút đi xuống. À, cho nên những người mà bước vô tu mới bàn đầu ngồi tu làm sao tu được, tu ngồi nó nghĩ chuyện nợ nần mà tu cái gì, bị trược nó hút, thấy chưa?  Mà chúng ta làm pháp luân nó giải giải giải, giải thét rồi ta cao lên lúc đó mới buông bỏ được, nó giải ra rồi mới buông bỏ được mà lúc ban đầu ta mới bước vô tu muốn buông bỏ, buông bỏ không được, buông bỏ sao được, nó nhớ cái này kia nọ cho nên người ta bắt mình niệm Phật, a, người ta bắt mình niệm cái câu chú rồi người ta bắt mình làm pháp luân để cho nó giải lần giải lần, kim ra kim, mộc ra mộc, thủy ra thủy, thổ ra thổ, nó có trật tự rồi lúc đó chúng ta mới buông bỏ. Nó có trật tự rồi chúng ta yên rồi, yên rồi tôi buông bỏ, khi tôi nhắm mắt tôi quen hết, không còn ai xung quanh tôi, chỉ một mình tôi xuất hồn đãnh lễ Phật, đó, cho nên bây giờ mà nó thừa tiếp được cái thanh điển rồi tự động rồi, nó mới nhắm là đi.

Bạn đạo: Dạ xin cám ơn Thầy như vậy thì ép đây có nghĩa là mình

Đức Thầy: Đổi chiều hướng

Bạn đạo: Đổi chiều hướng nhưng mà có phải là mình tập trung niệm Phật lên đây cũng là hình thức ép?

Đức Thầy: Cũng là hình thức ép bởi vì là chỉ con đường đi lên. Đối với người mới tu thì chỉ ngay cái đường hướng ngay chỗ này, bởi niệm Phật ở đây thay vì niệm Phật ở đây, cái nào mau hơn? Nhưng mà ban đầu muốn niệm ở đây niệm không được, niệm lẩn quẩn nó cũng có ở đây thôi hà, rồi một thời gian sau mình chú ý đây rồi nó mới thật sự lên đây lúc đó mình mới cảm thấy là lúc tôi niệm là ở chỗ này mà cũng mất giỏi lắm cũng mất hai ba năm, mấy người thường mà bước vô tu, hai ba năm nó mới có cái kết quả đó, cho nên phải trì chí hướng về đó kêu bằng hướng thượng, Thượng là trên bộ đầu mình đó mà.

Bạn đạo: Dạ một hình thức khác ép đó là ví dụ như trong lúc nhắm mắt thì người ta nghĩ tới một cái vị nào cũng như chẳng hạn như nghĩ tới thầy ở trên đỉnh đầu và nghĩ tới Cha trên đỉnh đầu cũng là hình thức.

Đức Thầy: Hổng được, cái đó không được, cái đó con ma có thể mượn, mình nghĩ khả năng của tôi có thể xuất ra, tôi phải rời khỏi thể xác, chỉ tôi đi thôi, đừng có cần ai ở trên đầu mình, không nên, cái đó không nên, không nghĩ một vị nào ở trên đầu, tôi xuất ra tôi gặp vị đó tôi mới chịu, nó khác ý, nhẹ hơn, anh thấy không?

Share.

Comments are closed.