Đắc đạo là tư tưởng quân bình, không có nhiễm trần. Nhiễm trần là sao? Không có bị trần tánh lôi cuốn nữa, minh tâm kiến tánh, hiểu những sự sai lầm tối tăm của mình, mình sửa chữa cho nó đồng đều sáng suốt, tư tưởng quân bình, thoát khỏi sự lôi cuốn của âm dương, há, ở trong trung dung điểm, lúc đó thì đạo hạnh thường triển, thì lúc đó kêu bằng đắc đạo là biết đường đạo chớ không phải đắc đạo, biết đường đạo. Cái biết đường đạo là phải tu tới vậy! Chứ còn cái đắc đạo người ta tưởng là quan trọng, đắc đạo là thành chánh quả, là làm cái ghế này kia kia nọ, bày đủ chuyện, ông Phật đâu có giai cấp. Ông Phật muốn chơi, muốn giỡn với mình, ông Trời cũng muốn chơi, muốn giỡn với mình để phát triển mà mình cứ đề cao ổng rồi mình nghiêm nghị thét rồi mình học hổng được gì hết. Nếu mà ổng muốn chơi muốn giỡn với mình, ổng có nói Phật thức tâm làm chi đâu! Tao là mày mà