Chơn ngã là khi chúng ta ý thức được nguyên căn của mọi sự việc, là cái bản thể nầy về tay chân cử động không phải chánh, nhưng mà về phần điển mới là chánh, mà cái chơn ngã thì phải thanh nhẹ và sáng suốt ở bên trên mới gọi là chơn ngã, còn nếu mà còn pha trộn cái phàm tâm, không còn chơn ngã đâu. Cái chơn ngã của nó ý thức riêng biệt của hành giả tự hiểu lấy thôi chứ không có thể xưng hô với người khác là chơn ngã, ta đây là chơn ngã, không có, anh có chơn ngã thì anh thanh hiểu sự chơn ngã của anh bởi vì con người phần hồn là vô cùng tận mà trình độ nó đi tới đó nó ý thức rồi, càng đi, càng tiến, càng tới, càng hiểu, càng minh, càng ngộ, lúc đó mới: à bây giờ tôi mới thấy có chơn ngã, tôi thấy chơn ngã là sự thật thực chất của tôi, thực chất của tôi là vô cùng tiến hóa, đụng tới đâu hiểu tới đó.
DownloadĐó là sự sáng suốt, sự sáng suốt hoà hợp cả Càn Khôn Vũ Trụ muôn loài vạn vật. Mà chỉ trung tâm của mọi giới trong thể xác con người đều phát tâm thương yêu, thì không khác gì cái bóng đèn mà nó bật sáng ở trong bóng tối, đó là kêu cái Chơn Ngã. Rồi các bạn xuất Hồn cũng chưa chơn, xuất Hồn các bạn phải học đi, học biến hoá, rồi học trụ.
Đó, các bạn mới thấy cái Chơn Ngã nó nằm ở chỗ nào!