Bản thân bất độ hà thân độ, đó: bây giờ con người ở thế gian chỉ dùng cái miệng, dùng cặp mắt, dùng cái bộ óc được thu hút một phần nào đó thôi rồi nói này nói kia, nói cứu người này, cứu người kia, cứu người nọ nhưng mà chính nó nó chưa biết cứu nó, ghen tương đầu này, ghen tương đầu kia, ghen tương đầu nọ mà nó chưa hiểu, chưa ghen tương nó. Tại sao phải ghen tương nó, là nó phải thấy rõ sự sai lầm của chính nó trước, sửa nó trước, hành triển tiến tới sự vô cùng sẵn có của nó và sự sáng suốt sẵn có của nó thì nó mới biết được bản thân của nó nhưng mà bản thân ở thế gian con người không chịu hiểu, không chịu độ lấy mình, rồi làm sao đi độ người khác. Chính ta không tu không sửa thì làm sao chúng ta đi sửa người khác! Cho nên phương pháp của vô vi là phải tự hành để ảnh hưởng người khác, cho nên có câu: “bản thân bất độ hà thân độ”, thân ta ta không sửa làm sao ta đi sửa người khác, cho nên nhiều người chưa hiểu mình, chưa chịu ảnh hưởng lấy mình lại đi dùng những cái lý luận vá víu của kinh sách muốn đi độ người mà chính mính chưa độ thì đâm ra chỉ là nói dốc mà thôi. Còn cái trong thực hành tu tới đâu thấy tới đó mà không phải rằng cầu cận người ta tới tìm mình, tự nhiên đến hỏi, thì lúc đó mình phải thố lộ tùy theo trình độ của đối phương, đó, tôi trước kia như vậy như vậy bây giờ tôi đã sửa và tiến tới đỡ một phần nào, cho người ta thấy là mình đã độ được mình rồi mình mới ảnh hưởng người khác, bản thân bất độ hà thân độ, chính bản thân mình mình không có độ làm sao đi độ người khác , đó, cái Tiểu Thiên Địa này quan trọng mà không lo chăm sóc làm sao đi săn sóc người khác.
BẢN THÂN BẤT ĐỘ HÀ THÂN ĐỘ
0 Download
Share.