THIỀN BỊ RUNG VÀ LẮC PHẢI LÀM SAO ?

0
Download

Bạn đạo:  Dạ Thưa Thầy, mấy lúc con thiền hay bị rung đó Thầy, mà ở trong phòng các bạn đạo ai cũng đều thấy hết,  thì hồi chiều con có hỏi các anh chị ở đây là: «rung như vậy thì có sao không?» thì mấy anh có nói là nên kèm lại . Mà khi con thiền bắt cứ ban ngày hay là ban đêm mỗi lần con lắc qua lắc lại thì con thấy không có lắc nhiều nhưng mà con thấy thoải mái lắm thì con cứ để thả như vậy mà mấy anh mấy chị đây nói là phải kèm lại.

Đức Thầy: Không, cái đó cũng là tùy theo sở thích con người, còn nếu mình muốn kèm cũng được. Muốn kèm mà nó cũng giựt mạnh lắm hà, đi tới nó mở bên trong nó cũng mạnh lắm, à không có sao đâu, con đâu có mệt trong mình, khỏe thêm không có gì hết.

Bạn đạo: Nhưng mà nếu mà con để thả lỏng mà nó lắc như vậy con ngồi được lâu lắm, còn con kèm thì nó mau tỉnh đó Thầy, thì không biết?

Đức Thầy: Thì con cứ thả lỏng đi, con thích thả lỏng cứ thả lỏng, không có hại, không có hại nhưng mà con làm pháp luân, cố gắng làm pháp luân sau nầy mà con muốn cục cựa chút cũng không được nữa, nó thông lên bộ đầu rồi hết cục cựa nữa được. Ờ, còn cái đó nó làm cũng như exercice một chút, rất khỏe, không có mệt đâu.

Bạn đạo:  Như vậy nó có chậm cái con đường tu không Thầy?

Đức Thầy: Không có chậm, không có chậm bởi vì nó động, nó mở cái lớp gân ở trong mà. Cái đó ai cũng có phải đi tới cái giai đoạn đó mà, phải hông? Con đi vậy là mau rồi, nó mở đi, nó lắc một thời gian nó hết, không có gì mà mình phải nhớ gôm cái ý chí xuất ra thì cái đó nó có cái phần điển nó thừa tiếp bên trên nó càng ngày càng nhẹ và lúc đó nó hết lắc. Không có cái gì tại sao nó lắc? Cái điển mình xuất ra, mình không đủ sức nó dội trở lộn lại, lắc cái đầu. Đó, nó lắc hà, ừ nó lắc cái đầu nó lắc cái ngực. Còn khi mà ra không đủ sức, nó dội trở lộn lại. Cho nên nhiều khi mình biết mình muốn kèm cũng được, ngồi cho ngay ngắn kèm đi, không sao. Ngồi được bao nhiêu ngồi nhưng mà kèm, con muốn ngay ngắn cũng được nhưng mà con phải làm Pháp Luân đầy đủ.

Bạn đạo: Thưa Thầy bây giờ con thiền đó Thầy nhiều khi đó vô cái niệm Phật xong rồi cái tự nhiên không muốn soi hồn liền con cứ ngồi đó thì có thể ngồi được hai tiếng.

Đức Thầy: Ừ, muốn thiền đó, cái đó là nhẹ rồi đó

Bạn đạo: Nhưng mà sao nầy nghĩa là thiền xong chừng một hai mặt băng thì con mới bắt đầu soi hồn thì soi hồn, pháp luân rồi thiền định thì không có được lâu chừng nửa tiếng thôi nhưng mà vô chưa có muốn làm liền.

Đức Thầy: Cái đó là vô, vô thì không có làm liền là cái phần điển ở trên đầu nó nhẹ rồi, vô ngồi cái nhắm mắt cũng như ngủ luôn vậy, nó nhẹ tới vậy đó: cái phần điển ở bộ đầu.  Còn cái soi hồn và pháp luân thiền định đó mình mỗi ngày mình có ăn uống mình phải làm, hổng làm cái đó hổng được. Làm cái đó để nó giải cái phần trược khí  để ngày mai mình được thanh nhẹ đi làm, còn không thì phải làm chiếu minh, con hiểu hông?

Bạn đạo: Với lại nhiều khi con soi hồn xong rồi cái buông tay xuống thay vì phải làm pháp luân thì con tự nhiên sao tôi quên mất tiêu.

Đức Thầy: Nó mê rồi, cái đó tốt con cứ ngồi đi con cứ ngồi luôn không có sao.

Bạn đạo: Như vậy nó thiếu cái phần pháp luân, có sao không Thầy ?

Đức thầy: Không sao đâu, nó rút đi lên rồi khi mà con nằm xuống con làm chiếu minh cũng được, há, nó được nhẹ rồi nó vậy. Cho nên cái đầu cũng có cái chớm mở khớp xương trên bộ đầu rồi nó mới nhẹ vậy, cái đó được nhẹ rồi. Cho nên cái khi mà nó lắc nầy kia kia nọ, ý chí mình: xuất hồn đảnh lễ Phật nhất định đi lên trên, cho nó mau, nên khi nó lắc rồi mình đi tới trình độ đó cái nó yếu nó hồi trở lộn lại, nó làm cho cái thể xác lắc, phải hông, mà mình nhất định đi rồi, nó vượt qua. Nó vượt qua bằng đầu mới tới cái tầng số điển quang nầy nó đi vòng quanh, cũng như mới tới Los chưa biết rõ ràng Los đường đi làm sao, hướng nào hướng nào, đi thét quen rồi nó định. Rồi từ đó đi lên một cái giới khác nữa nó cũng không quen, nó cũng lắc rồi đi thời gian nữa cái nó định. Mình mới chứng minh là mình cái luồng điển có đi lên. Ai bằng đầu mà mới đi giai đoạn đầu nó cũng phải bị lắc bị trở ngại hết rồi một thời gian nó yên. Cho nên cái cơ từng trong bản thể mình nó liên hệ với cơ từng ở bên trên mà bên trên không chịu được nó hồi trở lộn lại thì cái cơ tạng này nó cục cựa, nó dội trở lộn lại, đương đi nó dội trở lộn lại, nó lắc. Nhưng mà biết được muốn kèm cho nó đàng hoàng cũng được nhưng mà khi mà mê rồi nó thấy nó sung sướng nó lân lân hơn là kèm thì người ta để tự nhiên, khỏe lắm. Ngồi hai ba tiếng đồng hồ đó không có sao hết.

Download

 

Share.

Leave A Reply