Cái Tây Du Ký là cũng như là Tôn Ngộ Không, Sa Tăng, hay là Trư Bát Giái, cái đó là trong bản thể của mình ở đây thôi, Tam Tạng là về phần hồn, Tôn Ngộ Không là phần trí, thấy hông! Trư Bát Giái là thuộc phần vía đó thôi, Sa Tăng là cái ý, ác ý đó, tăm tối đó, hén, thì tất cả là những người tu thiền, nó mở rồi, rồi cái nó mới bây giờ không biết làm sao? Họ, để dìu dắt cho người ta tu, cho nên đặt ra một cái chuyện ly kỳ, rất hay mà khi các bạn xem Tây Du Ký rồi các bạn thấy nó đưa hồn các bạn đi tới giai đoạn một, Trời ơi ông Sa Tăng đang bị phỉnh! Bị con gái nó cám dỗ nè, tôi cũng vậy, bị con gái cám dỗ làm động thi tôi phải mau mau niệm Phật. Còn cái trí tôi cứ chuyển lung tung cái nào tôi cũng tò mò, cái nào tôi cũng muốn phá, cái nào tôi cũng muốn hơn, đó là cái trí tôi, thấy hông? À, rồi cái vía tôi thì mê mang, phải hông! Rồi cái ý tôi nó động loạn, nó muốn phá đầu này, phá đầu kia, phá đầu nọ nữa, nó cũng hùn trong cái chuyện hung hăng, công tác trong cái chuyện hung hăng, rồi người phân ra, trong cái Tây Du Ký các bạn xem, thứ tự của người hành đạo đã thành công rồi, bạn xét tất cả quy nguyên vô trong bản thể bạn, nó có hết, mà khi quy nguyên bản thể bạn, bạn chỉ cười và sửa tánh, nó mở rồi, cho nên cái Tây Du Ký nhiều người mê lắm, đọc mê lắm.