BỊ NHỨC ĐỈNH ĐẦU VÀ LẮC PHẢI LÀM SAO ?

0
Download

Bạn đạo: Kính thưa Thầy trong ngày thứ hai khóa học, khi con đang ngồi nghe Thầy giảng thì tự nhiên trên đỉnh đầu con, con thấy một luồng điển thật mạnh rút và kéo mạnh lên nên con cứ phải tập trung trên đỉnh đầu nhưng mà nó, lúc đó đầu con bị nhức nhối kinh khủng cũng như là bị ai lấy búa đập trên đầu, rồi tự nhiên trong một hai phút giây đồng hồ con thấy ba cái vết lằn, xin Thầy cho con biết.

Đức Thầy: Cái đó là cái luồng điển của cái đốc mạch nó xông lên đó cho nên nó đang mở cái thất từng la võng, 7 cái lớp gân trong đó nó động, nhiều khi nó làm lắc đồ dữ lắm, cái đó là động cái đường gân ở trong. Nhưng mà rồi là thấy nhẹ lắm, sau cái đó nó nhẹ, cái nhức đó là nó mở cái luồng điển ngay trung tâm bộ đầu, nhức nhối ghê lắm, cho nên rồi đây sẽ có một cơ hội nhức nữa rồi mới dòm mây, mây tan là té ra mình ở trên đó. Mình đứng trên mây hồi nào không hay, muốn cho nó tan nó phải tan, mà nhức, nhức kinh khủng lắm, tôi bị, lúc mà tôi được mở cái đầu mà nhức, cái mặt tôi xanh hết. Tôi ngồi tôi đang giao dịch  việc buôn bán hàng với một khách hàng nhưng mà tự nhiên nó nghe một cái “cắc” ở trên đầu cái tôi ngưng tôi hết nói chuyện được hết, cái mặt tôi xanh lè rồi một chập cái nó hồi sinh lại cái rồi ông khách hàng ổng hỏi tôi: “Sao? Phải trúng gió không? ” Tôi nói: “không, bây giờ tôi hết rồi”cái tự nhiên nó hồi, nó hồng hào trở lại. Rút mạnh dữ lắm, rút đi lên, cái luồng điển nó rút đi lên, rút đi lên là mở cho mình, há, mà ở đây cũng rút nữa, ở đây ngồi nói chuyện giảng đạo đây là rút hết trọi vậy. Cái người nào mà có cặn kề khai mở thì được rút luôn để cho nó mở cái chỗ đó. Rồi cái từ lúc đó tôi ra ngoài tôi dòm thấy mây, cái ý tôi muốn làm cho nó tan, nó tan, ủa, sao mình giỏi vậy? Cái ý không hà, tôi ờ tan là nó tan rồi tôi vừa nói chuyện với ông khách hàng tôi dòm lên kia tan, nó tan, ủa sao kỳ vậy rồi mình nhớ lại ông Tư ổng nói ừ bạn phá mây được. Rồi từ đó về sau ổng mới dẫn đi gặp mấy ông đốc phủ sứ đồ này kia, ổng nói: “Ra phá mây đi”. Tôi nói: “biết gì phá mây, tôi có tu khỉ gì đâu, biết cái gì mà ông kêu tôi phá mây”. Ổng: “Bạn làm được”, đi làm thử cho ổng coi. Tôi ra làm tan, cái ông kia ổng hỗng tin , ổng nói ông Tư làm chứ ông mà làm cái gì, ông mới tu đây mà ông làm cái gì, hồi tu có mấy tháng, ổng hỗng tin. Tôi nói tôi không tin bởi vì ông Tư kêu tôi, chứ tôi đâu có tin nhưng mà ông kia ổng nói ông Tư làm, ổng làm cho bạn đó, ổng monter bạn lên đó, ông Đốc Phủ sứ ổng nói vậy, nhưng mà cái chuyện đó người nào có mới biết, nó đau kinh khủng cái đầu. Bữa nay còn đau hết?.

Bạn đạo: Dạ thưa Thầy hết nhưng mà qua ngày hôm sau thì con lắc nhiều lắm, có một anh đây nói là con được nhức bộ đầu.

Đức Thầy: Đó, nó rút lên đó. Bây giờ con phải cứ giữ nghiêm chỉnh làm pháp luân cho nhiều để nó mở, nó mở còn nhiều tầng nữa, còn nhiều đường gân ở bên trong nữa, lắc dữ lắm mà lắc rồi đó thì thấy nhẹ nhàng, rồi đây rồi sau này nó sướng nó đi tới chỗ thông minh lắm, mà thích lắc, thích ngồi lắc đó. Có chú ở Úc Châu nó lắc nó lắc tới đi làm mà ông chủ ổng đuổi luôn. Ổng dạy ông chủ tu, ông chủ người Úc đó, nói mầy làm thử tao coi, nó làm nó lắc lắc nó lắc lắc, nói thôi tao không dám, thôi thôi, cho nó nghỉ luôn. Ổng bây giờ ổng lắc, ổng nói lắc là nó đã ghê lắm, các người đừng có động tới tôi, tôi lắc là tôi lắc, lắc là sung sướng lắm. Ôi lắc ghê lắm, nhưng mà cái mặt ổng càng ngày càng trẻ càng tươi à, không có gì hết.

Bạn đạo: Dạ thưa Thầy, qua ngày hôm sau thì lúc con ngồi cũng còn lắc nhiều lắm rồi cũng có anh bạn con cùng ý chí bảo là ngồi thanh tịnh chứ không được lắc thì lúc con dùng ý chí con nói vậy thì con lại ngồi yên.

Đức Thầy: Ừ, ngồi yên, mình cứ giữ cái tư thế ngồi yên đi, nhưng mà muốn lắc cũng được nữa. Khi mà lắc như tôi hồi trước cũng bị lắc vậy, lắc như thế này, vậy là mình thấy đi chơi rồi đó, thì cứ cho nó lắc để mình đi chơi, đi ra ngoài phố đường Tổng Đốc Phương rồi đi leo cây rồi đi chơi,  thì kệ cho nó lắc mà ở nhà cứ sợ tôi chết, lắc thét rồi gãy cổ còn gì? À, rồi từ đó tôi cũng để lắc, lắc lắc tới đến lúc mà tôi diện kiến được chư Phật chư Tiên, tôi qua được Bỉ Ngạn rồi tôi hổng có nữa, hết rồi. Kế đó là rồi bây giờ tôi ngồi đâu nó phải ngay đó, không có méo được, nó rút lên trên hết, bởi vậy cho nên anh phải hướng thượng luôn luôn hả, niệm Phật cho nhiều, hễ niệm Phật nhiều chừng nào nó nhẹ chừng nấy. 

Share.

Leave A Reply