Mà con càng thanh tịnh chừng nào con càng thiền chừng nào con càng thấy mặt mày nó tươi tắn, người khác sẽ ca tụng ôi mặt mày con lúc này sao nó đẹp, cái tâm con chắc đạt được một cái gì, nhiều khi âm thinh và lời nói của mình có thể xoa dịu tâm hồn của người ta, lúc đó mình mới thấy cao quí, mình thấy mình đang tiến bộ, thấy hông? Mình đồng dẫn tiến mọi người, chỉ có trong thanh tịnh mà thôi. Nhưng mà nhiều người không hiểu, động loạn rườm rà đủ chuyện hết. Cho nên Thầy đi Thầy hông muốn ai rườm rà, tới thương, yêu, vui trong cái sự bình đẳng trao đổi học hỏi có gì thắc mắc đàm đạo để nghiên cứu, mục đích của mình là đi tới thanh tịnh, thôi. Nhưng mà người đời cần người đời giúp đỡ là vì tôi bị trong sự động loạn, tôi không có, thiếu sáng suốt không gỡ được, phải hông? Nhờ người đi trước gỡ dùm tôi chút xíu là tôi đi tới, hiểu chưa? Cho nên phải ở trong thực chất còn rườm rà rùm beng là Thầy hổng muốn, cũng như năm ngoái đi tới như là nhiều quá, rước đón làm linh đình quá, Thầy hổng thích cái điều đó. Thầy thích trong thực chất, mười người thành đạo hơn là một triệu người nói dóc mà không tiến tới, cần mười người thành đạo hơn là một triệu người không làm được việc gì, con thấy hông? À cho nên nhiều người họ tu họ cũng la họ lấy cái lý này kia kia nọ, họ nói đủ thứ nhưng họ đã đạt được cái gì? Nội cái tánh họ, họ cũng sửa chưa được, cái tánh họ mà họ cũng chưa đủ quyền năng để quản lý cái tánh làm sao họ hiểu được cái đạo. Mà các con tu đây rồi các con quản lý cái tánh, kêu minh tâm kiến tánh, con thấy càng ngày càng thanh tịnh thì cái tâm nó minh rồi, lúc đó mới thấy cái tánh hư tật xấu của mình, rồi mình sẽ từ bỏ nó đi, mới kêu bằng sáng suốt, con hiểu chưa? Mà còn động loạn con rước nhiều động loạn này kia kia nọ ôi nói Thầy Tám đến tôi phải này kia kia nọ làm rùm beng rồi trách móc chị em với nhau, rốt cuộc rồi rối cục, hổng có tiến, nhưng mà Thầy Tám tới mọi người sẽ tới như Thầy Tám và sống trong bình đẳng tình thương của Thầy Tám, rồi trao đổi với Thầy Tám, để sửa chữa tới tiến như Thầy Tám, thấy chưa? Rồi mình mới biết thương yêu người khác, phải hông?
Cho nên thực chất giá trị hơn, còn thiếu thực chất làm mất giá trị, con thấy rõ hông? Cho nên hổng phải là Thầy xấu hay là để các con sai đường hay này kia kia nọ, Thầy muốn các con biểu lộ thực chất có cái gì Thầy sẽ giúp đỡ, cái đó quí hơn. Một giờ một phút Thầy gần các con, các con sẽ được phước nhiều hơn, còn làm rùm beng rồi các con chỉ làm chuyện giả tạo bên ngoài thôi các con làm sao tiến được.