Cho, cái sự cho, cho khi mà chúng ta muốn ban cho một người một món gì cho thiên hạ là chúng ta phải có cái tâm để ban cho họ cái món quà đó mới có giá trị, còn người tu về pháp lý, cho cái gì? Các bạn có các bạn mới cho, các bạn soi hồn, các bạn thiền định, các bạn gây dựng được cái cơ sở thanh điển, lúc đó các bạn mới cho, ban bố, kêu bằng bố thí cho người khác, gởi cái thanh điển cho người khác, đó, ban cái điển lành cho người khác nhưng mà không bao giờ suy tính, không bao giờ nói rằng ta ban cho người, không! Mình cho mà không ai biết vì cái đó mình chỉ biết mà thôi, mình có dư thì mình san sẻ, cho nên những người tu thanh tịnh, mở những lời nói dẫn giải rõ rệt để cho người có phàm tánh thiếu tâm linh hiểu rõ nguyên căn của họ và khả năng vô cùng tận của chính họ để họ được cứu rỗi lấy họ, tự cứu rỗi lấy họ, đạt tới sự vui vẻ kêu bằng cứu khổ ban vui, đó là cho. À, họ tự ý thức thì họ cứu lấy họ được mà cứu được rồi thì từ cái khổ đi tới cái vui, từ cái nặng đi tới cái nhẹ, cái cho đó mới là xứng đáng cho.
CHO
0 Download
Share.