ĐIỂN HÓA VĂN

0
Download

Cho nên các bạn tu này nó có lợi ghê lắm, à, đừng có nói tôi dốt tôi tu hổng được. Dốt chừng nào nó tu rồi nó mở miệng nó nói rồi mấy cái ông ổng hay chữ, ổng nói : «Trời ơi ! Sao bà này bả biết cái vụ đó ? Chỉ có cái điển hông, có cái gì đâu ! Điển hóa văn, cái luồng điển nhẹ chừng nào thì viết văn tự nó hay chừng nấy. Cho nên cái tâm con người thanh tịnh chừng nào viết 1 cái thơ nó sáng suốt chừng nấy. Còn đàng này chúng ta đạt tới cái thanh tịnh tuyệt đối rồi hỏi chứ cái luồng thanh điển của các bạn bao trùm tư tưởng của đối phương, tại sao các bạn không viết được một lá thơ cảm động lòng người được ? Rất dễ dàng, không có khó khăn, còn chúng ta nuôi dưỡng ở đây thì nó nghịch chứ còn chúng ta bao trùm ở bên trên đâu có nghịch ! Cho nên cái vô vi này mà thoát được cái phần điển trung ương bộ đầu rồi, thì mình gặp đối phương, cái phần nhẹ mình, họ cao tới đây thì mình phải lên được chút, chắc chắn vậy đó, à, họ cao một chút thì mình lên chút, cái phần nhẹ mà. Cho nên cái vô vi đàng này mà đạt tới cái điển trên bộ đầu đó, nói chuyện không có phải là suy gẫm mới nói, suy gẫm nói là thuộc về đời, thả lỏng để nói, mà nói chừng nào thấy chừng nấy, nói chừng nào sáng suốt chừng nấy, nói chừng nào cởi mở chừng nấy. Chớ thả lỏng cái học không phải là chú ý tôi phải nghiền ngẫm cái sự việc đó, tìm tòi cái sử ký đó rồi tôi mới dám nói cái đề tài đó. Không ! Đằng này không cần, nó đi trong cái vô vi rồi nhưng mà cái đó là có, trong không nó là có.

À, cho nên tôi nói, nãy giờ tôi ngồi tôi nói chuyện rồi nó cứ hiện chuyện này hết rồi tới chuyện kia, chuyện kia hết rồi tới chuyện nọ, tôi ngồi tôi nói hoài, chứ tôi hổng phải suy nghĩ để tôi nói, nếu tôi suy nghĩ làm sao tôi nói được nhiều chuyện như vậy. Mà tôi nói rồi hỏi các bạn nghe nó nhẹ hông ? Nhẹ, tại sao các bạn nhẹ ? Các bạn cũng có cái huyền bí, năng cán như của tôi nhưng mà các bạn bị che lấp bởi đời, che lấp bởi sự động loạn, che lấp bởi ngoại cảnh, che lấp bởi cái bản tánh tham sân, rồi các bạn tới đây ngồi nghe rồi các bạn buông bỏ tất cả cái đó, gác cái đó qua bên thì cái huyền vi điển quang các bạn nó xuất phát ra, nó tương hội với cái thanh điển của tôi thì chúng ta nghe, chúng ta thấy cởi mở chứ có cái gì đâu, ai cũng có, cho nên ông Phật ổng rất sáng suốt, ổng hổng có ngu, ổng nói : « Phật tức tâm ». Cái câu đó tôi nói bây giờ tôi ngọt cái miệng, thâm thúy ! Ông thiệt là ổng hổng có độc tài ! Ổng để cho mọi người có sự sáng suốt tương đồng với ổng mà chính mọi người có, ổng chứng minh Phật tức tâm nhưng mà người ta không trở về Phật tâm thành ra cái tâm con quỷ, con quỷ là động quá nó thành ra con quỷ chứ không có cái gì hết, con ma con quỷ là động loạn quá, phải hông ? Rồi bây giờ chúng ta có cái cơ hội cái người sáng suốt họ nói : «  Ta là nhà ngươi mà nhà ngươi là ta », thấy hông ? Hai có một thôi nhưng mà người ta không chịu.

Download

Cho nên cái phương thức công phu hiện tại nó hỗ trợ cho các bạn về đời và sức khỏe. Khối thần kinh của các bạn đã hao phí vì gia cang, vì xã hội, hằng ngày đều là hao phí. Tối lại nó có cái pháp soi hồn khôi phục cái chấn động lực chỗ đó, rồi các bạn có cái pháp hít thở là pháp luân thường chuyển đem cái thanh khí điển vô hóa giải ngũ tạng và khai thông mạnh đốc bên trong, lúc đó nó mới hòa hợp với sự sáng suốt để thấy thanh khí điển hóa sanh vạn vật chứ vạn vật đâu có hóa thanh khí điển. Điển hóa văn chứ văn đâu có hóa điển. Đó, sớm mơi các bạn dậy tỉnh táo viết cái thơ nó thông minh, nhưng mà chiều rồi nó bấn loạn viết không ra mà nghĩ không tới nữa, vì vậy do đâu nó cung cấp sự sáng suốt đó ? Cho nên đó mới là điển, chúng ta có điển trên bộ đầu mà chúng ta có phương pháp tập trung cái điển đó thì chúng ta không có bao giờ bị hao mất, vì càn khôn vũ trụ đã ban bố chúng ta và chiếu diệu cho tâm can chúng ta từ giờ phút khắc mà chỉ chờ sự đón nhận của chúng ta mà thôi. Cho nên Bề Trên luôn luôn từ bi hỷ xả, người thế gian làm tội là vì tăm tối, mà khi chúng ta thức giác rồi chúng ta trở về với sự sáng suốt thì đâu còn có tội nữa, cho nên xóa bỏ là do ở đó. Chúng ta thấy sự tăm tối của chúng ta và chúng ta quét dọn cái sự tăm tối đó ra khỏi lãnh vực tư tưởng của chúng ta thì đâu còn nữa. Cho nên phải mượn cái pháp là phương tiện để chứng minh rằng trước kia tôi bấn loạn mà ngày nay tôi hết.

Download

À, không có điển thì không có văn chương. Cái thằng khùng nó viết chữ đâu có ra, các bạn nắm cây viết đây, trong cái ý của các bạn là cái điển chứ gì, mà các bạn tu thanh nhẹ thì câu văn, hành văn của các bạn khác hơn, thấy hông ? Có điển nó mới hóa văn, chứ không phải văn hóa điển đâu ! Mà các bạn hổng có tư tưởng dồi dào, hổng có thanh điển này kia kia nọ, đố các bạn học ra chữ, tâm linh các bạn thiếu cũng học, dốt mà học không nỗi.

Share.

Comments are closed.